Trong thời gian này, 4 triệu đảng viên cả nước đang nô nức, hồi hộp mong chờ và chuẩn bị cho sự kiện quan trọng nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam, 5 năm mới có một lần – Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIII. Đại hội sẽ bầu ra các ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, từ đó là các cơ quan đầu não như Ban Bí thư và Bộ Chính trị, cũng như các vị trí được cho là sẽ trở thành lãnh đạo của Việt Nam. Xét về mặt bản chất thì đây chỉ là một hoạt động của một tổ chức đảng nhưng kinh phí cho hoạt động này lại là từ ngân sách nhà nước mà trong đó có một phần quan trọng là từ thuế của người dân.
Tổng chi phí cho sự kiện này thì có lẽ đến cả những nền kinh tế hàng đầu thế giới cũng phải kinh ngạc về mức độ chịu chơi của chính quyền cộng sản nhất là khi Việt Nam vẫn là quốc gia thuộc nhóm nghèo nhất thế giới.
Tiến sĩ toán học Nguyễn Ngọc Chu mới đây đã làm một phép tính về chi phí cho sự kiện trọng đại này của Đảng.
Để chuẩn bị cho Đại hội Đảng toàn quốc, thì phải bắt đầu từ cấp xã, huyện, tỉnh.
Hiện cả nước có 10.614 đơn vị hành chính cấp xã, bao gồm: 8.295 xã, 1 714 phường và 605 thị trấn.
Cả nước hiện nay có 713 đơn vị hành chính cấp huyện. Trong đó bao gồm: 69 thành phố trực thuộc tỉnh, 50 thị xã, 49 quận và 545 huyện.
Cả nước hiện có 63 đơn vị hành chính cấp, bao gồm: 58 tỉnh và 5 thành phố trực thuộc trung ương.
Vì chi phí cho mỗi đại hội không được công khai cho nhân dân tiếp cận nên ông Chu đã ước lượng một cách tương đối và mang tính khiêm tốn.
Chi phí liên quan đến Đại hội cấp xã khá khác biệt nhau. Ở các xã nghèo chỉ ở mức trong khoảng 50 – 100 triệu đồng. Nhưng cấp phường ở các thành phố lớn trực thuộc trung ương thì có thể chi phí đến cả tỷ bạc. Lấy mức ước lượng thấp bình quân là 100 triệu đồng , thì trên toàn quốc chi phí cho Đại hội cấp xã tốn đến 1.061 tỷ đồng.
Chi phí liên quan đến Đại hội cấp quận – huyện cũng khác nhau, nhưng đều tính bằng tỷ đồng. Các quận ở các thành phố lớn có thể chi phí gấp năm bảy lần các huyện nghèo. Lấy trung bình mức thấp cho chi phí cấp huyện là 2 tỷ đồng, thì tổng chi phí trên toàn quốc cho Đại hội cấp huyện là 1.426 tỷ đồng.
Chi phí liên quan đến Đại hội cấp tỉnh – thành rất lớn. Một tỉnh nghèo như Tuyên Quang mà đã dùng 2,5 tỷ đồng để sắm quần áo cho đại biểu thì tổng chi phí của Đại hội Đảng của tỉnh Tuyên Quang phải không dưới 10 tỷ đồng.
Các thành phố lớn như Hà Nội, TP Hồ Chí Minh thì chi phí liên quan đến Đại hội sẽ rất lớn. Tính bình quân chi phí phục vụ cho Đại hội cấp tỉnh – thành là 15 tỷ đồng, thì tổng chi phí trên toàn quốc cho cấp tỉnh sẽ là 945 tỷ đồng.
Chi phí liên quan đến Đại hội Đảng toàn quốc là rất lớn. Nếu kể cả các Hội nghị Trung ương phục vụ cho mục đích Đại hội, những chuyến đi công tác của các Bộ ở trong nước và nước ngoài phục vụ cho Đại hội Đảng toàn quốc, và cả bộ máy chuẩn vị văn kiện cho Đại hội Đảng toàn quốc… thì con số sẽ lớn vô kể – không dưới vài ngàn tỷ đồng. Hãy chỉ tính một ngàn tỷ đồng.
Với mức tính khiêm tốn nêu trên, thì tổng chi phí liên quan đến Đại hội đảng các cấp trên toàn quốc lên đến 4.432 tỷ đồng. Thực ra con số này còn thấp hơn con số thực chi khi tính đúng tính đủ.
Số liệu ước lượng thô ở trên còn không đưa vào một mảng rất lớn Đại hội đảng ở các bộ ban ngành trung ương, các quân khu, các tổng công ty, cấp sở phòng, các trường đại học, và hàng chục vạn chi bộ cấp cơ sở. Mà nếu tính đúng tính đủ cũng lên đến cả ngàn tỷ đồng.
Để hiểu được tầm quan trọng của tổng chi phí ước tính liên quan đến Đại hội đảng các cấp trên toàn quốc, tiến sĩ Chu đã so sánh với chi phí nuôi cán bộ thời bao cấp.
4.432 tỷ đồng mua được 886.400 tấn thóc (không dưới 531.840 tấn gạo), nuôi được 3.409.230 cán bộ suốt 1 năm với tiêu chuẩn 13kg/người /tháng ở những năm thập niên 60-80 thế kỷ trước.
Trong trường hợp thật khiêm tốn nữa, lấy cận dưới của ước lượng ở mức 50% chi phí nêu trên thì con số cũng đạt đến 2.216 tỷ đồng – là một tài sản rất lớn.
Cùng với tính toán của tiến sĩ Chu, Luật khoa tạp chí hồi tháng 05 cũng đã từng ước tính chi phí của các đại hội đảng tại Việt Nam. Tác giả Bùi Công Trực viết: “…vào tháng Tư mới đây, có công văn chính thức của Ủy ban Nhân dân tỉnh Lạng Sơn gửi cho Bộ Tài chính đề nghị hỗ trợ kinh phí tổ chức đại hội đảng các cấp tỉnh Lạng Sơn nhiệm kỳ 2020-2025. Số tiền yêu cầu lên đến hơn 85 tỷ đồng cho các kỳ đại hội ngắn ngủi.
Cụ thể hơn, Ủy ban Nhân dân tỉnh yêu cầu gần 10 tỷ đồng cho kỳ đại hội cấp tỉnh, 66 tỷ đồng cho kỳ đại hội cấp huyện. Thậm chí còn có cả kinh phí để “cải tạo, sửa chữa công trình phục vụ Đại hội Đảng bộ các cấp” (tức chi phí cố định đáng lẽ phải hạch toán riêng biệt, không biết vì sao lại có thể xin), với hơn 10 tỷ đồng.
Và điều quan trọng hơn cần nhớ rằng Lạng Sơn là một trong những tỉnh vùng núi khó khăn, với số lượng đảng viên không quá cao, dân số thấp và chi phí sinh hoạt được đưa vào diện dưới cùng của cả nước.
Hay trong một tài liệu khác mà người viết tìm được của Ủy ban Nhân dân thị xã Quảng Trị (tức chỉ ở cấp huyện), được ban hành ngày 28 tháng Hai năm 2020, số tiền mà họ đề nghị Sở Tài chính tỉnh gửi Trung ương xem xét hỗ trợ cho địa phương mình lên đến 5,7 tỷ đồng.
Theo đó, tiền ăn dành cho đại biểu và khách mời trong hai ngày đại hội… cấp xã không thôi đã là gần 800 triệu đồng, công tác “tuyên truyền” phục vụ đại hội là 150 triệu đồng, và tiền “chi bồi dưỡng trực tiếp” là gần 300 triệu đồng.
Một huyện khác là Hướng Hóa cũng yêu cầu chi 2,5 tỷ đồng cho các đại hội cấp huyện và 5,1 tỷ đồng cho các đại hội cấp xã, tổng là khoảng 7,6 tỷ đồng.
Quảng Trị có 10 đơn vị hành chính cấp huyện, Lạng Sơn có 11 đơn vị. Dân số Quảng Trị là khoảng 600 nghìn người, Lạng Sơn là khoảng 800 nghìn người, thuộc nhóm các tỉnh có quy mô dân số thấp nhất cả nước và kinh tế dưới mức trung bình cả nước.
Vậy cho dù lấy con số của Lạng Sơn (85 tỷ) là con số trung bình của mỗi tỉnh, người viết hoàn toàn có thể phỏng đoán chi phí tổ chức đại hội đảng được chi ra dành cho 64 tỉnh thành là gần 5.500 tỷ đồng, không tính khối đảng cơ quan trung ương và đại hội toàn quốc. Và đây là một mức ước đoán rất khiêm tốn.”
Tác giả cũng nhấn mạnh “số tiền này đủ để Thanh tra Chính phủ và Ủy ban Dân tộc của Chính phủ hoạt động trong hơn 25 năm; và dư để chi cho của Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn – vốn là một trong những bộ chủ chốt của Việt Nam – hoạt động trong một năm (dự toán năm 2020 ở mức 5.300 tỷ đồng)”.
Từ đó, tác giả kêu gọi: “…trong thời điểm mà hàng ngàn tỷ ngân sách đang được đổ ra đơn giản chỉ để Đảng Cộng sản hình thành nên ban bệ lãnh đạo của riêng họ, những người đóng thuế trên lãnh thổ Việt Nam nên đẩy mạnh những thảo luận về việc vì sao hiện tượng này lại diễn ra.”
Trong bối cảnh đại hội đảng bộ các cấp đang diễn ra như trăm hoa đua nở, nhiều thông tin về việc mua sắm đại hội tại các tỉnh thành được hé lộ mới đây khiến nhân dân không khỏi ngỡ ngàng thậm chí còn “tim đập chân run”.
Facebooker Tư Nguyên đã tổng hợp mức độ chịu chơi của các đảng bộ tỉnh, thành như sau:
“Bình Dương sẽ chi 1,7 tỉ đồng mua sắm, tặng các đại biểu dự đại hội các vật phẩm: Cặp xách: Hơn 2,2 triệu đồng; Dù: Hơn 270 nghìn đồng; Viết Parker: Hơn 1 triệu đồng. Tay xách cặp, tay cầm dù, túi dắt cây viết Parker, thiếu cái tẩu nữa là giống Sherlock Homes đáo Bến Thượng Hải. Chưa kể, trước đó, Bình Dương mở gói thầu trang trí hội trường đại hội đảng hết 5,7 tỷ đồng, Công ty Thuận Thành trúng thầu. Đúng thật là, dân chơi đất Thủ, tiền vung lủ khủ !
Còn Quảng Ninh đã mời thầu trang bị “350 máy tính bảng Samsung Galaxy Tab S6 Lite hoặc tương đương” với tổng dự toán hơn 3,286 tỉ đồng phục vụ các đại biểu.
Tỉnh Sóc Trăng ngay từ 2019, UBND tỉnh đã thông qua kinh phí lắp đặt màn hình LED tại trụ sở các huyện uỷ, thành uỷ, thị uỷ và đảng uỷ trực thuộc tỉnh với tổng giá trị hơn 17,6 tỷ đồng. Quyết định do chủ tịch Trần Văn Chuyện ký. Đến tháng 06/2020, chủ tịch Chuyện tiếp tục ký quyết định mới “Đầu tư mua sắm trang thiết bị truyền hình phục vụ đại hội đảng các cấp” trị giá lên đến 30 tỷ đồng. Sóc Trăng là tỉnh từng dự chi 1 tỷ đồng lắp camera an ninh tại nhà riêng lãnh đạo tỉnh uỷ, gây phẫn nộ trong dư luận. Tư tôi thật sự không hiểu, Sóc Trăng xài tiền ngân sách kiểu sợ tiền để lâu bị ẩm đốt không cháy hay là sao nữa!
Nghèo như Cao Bằng cũng mời thầu mua 400 cặp da tặng đại biểu dự đại hội đảng bộ tỉnh với dự toán 1 tỉ đồng.
Đắk Lắk thì chi hơn 1,4 tỉ mua cặp da, đồng hồ, bút bi, bình gốm tặng cho đại biểu…
Riêng Gói thầu mua sắm thiết bị phục vụ đại hội tỉnh Quảng Trị công khai trên mạng đấu thầu quốc gia ngoài 505 cái cặp da thì còn có 610 cái bình tài lộc!? Số bình này được mua từ ngân sách nhà nước, dự toán hơn 544 triệu đồng.
Một tỉnh có đến gần 30% hộ dân đang thuộc diện nghèo; một tỉnh năm nào cũng phải ngửa tay xin tiền trung ương vài ngàn tỉ đồng như Tuyên Quang, mà lãnh đạo tỉnh lại sính ngoại, đắp lên người cán bộ quần là áo lượt, mỗi bộ tới 6 triệu đồng. Tất cả quần áo may cho đại biểu đều dùng vải của Ý. Cúc áo, khoá quần và chỉ may là hàng nhập từ Đức. Thậm chí, vải lót phải của Nhật. Vậy là, để may quần áo đắp lên người 428 đại biểu đã tốn 2,568 tỉ đồng và nó được nhét vào hạng mục “chi thường xuyên”.”
Tác giả đặt ra câu hỏi: “Đồng ý Đại hội vẫn cần những trang nghiêm cần thiết và tặng quà kỷ niệm, nhưng quần áo, cặp, đồng hồ, bút bi… đâu có cần đến nỗi phải bỏ tiền tỉ ra sắm khi đất nước, dân chúng đang vô vàn khó khăn giữa đại dịch?”
Ông phân tích: “Một bộ vest Việt Tiến lịch sự, khá đẹp tôi thấy nhiều người từng mặc cũng chỉ quanh quẩn 2-3 triệu, còn Tuyên Quang thì phóng thẳng 6 triệu với yêu cầu toàn chất liệu ngoại nhập sang trọng. Lạ lùng quá!
Giả định một cán sự cao cấp trung ương đi các địa phương dự đại hội đảng và được tặng quà. Khi trở về, đồng chí mang đồng phục vest của Tuyên Quang, xách cặp da Cao Bằng, cầm điện thoại của Quảng Ninh, đeo vòng tay điện tử của Đắk Lắk, ôm bình tài lộc của Quảng Trị… Hỏi: Đảng uỷ Trung ương còn nhận ra đồng chí ấy không?
Chỉ thị số 35-CT/TW, ngày 30/5/2019 của Bộ Chính trị về đại hội đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng, Bộ Chính trị yêu cầu các cấp ủy, tổ chức đảng tập trung lãnh đạo, chỉ đạo công tác chuẩn bị và tiến hành đại hội đảng bộ các cấp phải thiết thực, an toàn, tiết kiệm, tránh phô trương, hình thức, lãng phí… Do đó, những hạng mục vung tiền mồ hôi xương máu của dân nói trên là những sự lãng phí, đi ngược lại với Chỉ thị của Bộ Chính trị; gây hoài nghi trong nhân dân, nhất là khi nền kinh tế vừa phải chịu những tác động không nhỏ do dịch Covid-19 gây ra, rất nhiều người dân đang có cuộc sống khó khăn rất cần những sự trợ giúp từ nhà nước.
Đây quả thật là một sự thử thách giới hạn chịu đựng của người dân ở cái đất nước khốn khổ này. Mỗi bộ quần áo cán bộ Tuyên Quang mặc dự đại hội, mỗi cặp da Cao Bằng, mỗi chiếc cầm điện thoại của Quảng Ninh, mỗi vòng tay điện tử của Đắk Lắk, hay bình tài lộc của Quảng Trị… như một cái tát vào mặt nhân dân, một lời thách thức. Họ làm như vậy là khinh nhờn nhân dân, bỡn cợt Trung ương.”
Hoàng Trung – Thoibao.de (Tổng hợp)
>>> Thừa Thứ trưởng Công an – Trung ương đảng loay hoay, lúng túng
>>> Nguyễn Thanh Nghị làm Thứ trưởng – Cú móc “ngược” của Ba X
>>> Mặc dân đói – Đảng vung tiền tỷ mua quà cho đại biểu
Cách cài vượt tường lửa miễn phí:
Điện thoại di động (mobile phone) = https://bit.ly/2QCRpE7
Trình duyệt (browser) = https://bit.ly/3hKTidT