Biến động chính trường những ngày gần đây làm nhiều người bất ngờ. Khi ông Võ Văn Thưởng để lại ghế Thường trực Ban Bí thư, không ai ngờ rằng, ông Nguyễn Phú Trọng lại chọn một phụ nữ cho chiếc ghế đầy quyền lực này. Việc chọn người như thế này làm cho một số nhà phân tích đặt câu hỏi, phải chăng, trong Ban Bí thư của ông Nguyễn Phú Trọng đã hết người để chọn rồi sao?
Có phân tích cho rằng, chọn bà Mai là giải pháp dung hòa. Ý kiến này cũng có lý, tuy nhiên, việc ông Nguyễn Phú Trọng để cho bà Trương Thị Mai kiêm nhiệm 2 chức vụ lớn trong Ban Bí thư là vì sao? Có bao nhiêu mày râu luôn muốn giành lấy chức này, tuy nhiên chức này do ông Trọng điều khiển, nên không ai dám nổi nên “làm loạn” để giành chức.
Trong Ban Bí thư của ông Nguyễn Phú Trọng, có ông Nguyễn Hòa Bình là Ủy viên Bộ Chính trị, nhưng lại đang giữ một chức chỉ dành cho Ủy viên Trung ương Đảng, đó là vị trí Chánh án Tòa án Nhân dân tối cao. Vị trí này trước đây chỉ dành cho Ủy viên Trung ương Đảng, việc ông Nguyễn Phú Trọng bắt ông Nguyễn Hòa Bình ngồi lại vị trí Chánh án, thì chẳng khác nào ông Trọng đang “đì” ông này.
Khi bà Trương Thị Mai được bổ nhiệm vào ghế Thường trực Ban Bí thư, thì ghế Trưởng ban Tổ chức Trung ương rất thích hợp cho ông Nguyễn Hòa Bình, bởi ông Nguyễn Hòa Bình đang là Ủy viên Bộ Chính trị. Vậy tại sao ông Nguyễn Phú Trọng không trao cơ hội cho ông Nguyễn Hòa Bình?
Ông Nguyễn Hòa Bình là con người thức thời, sẵn sàng xử oan một người bằng cách thừa nhận những chứng cứ được Công an điều tra mua ngoài chợ về. Mục đích là bảo vệ cho một hung thủ thật hiện nay vẫn còn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Hung thủ thật được cho là con cháu của gia tộc chính trị mạnh nhất nhì miền Nam.
Nguyễn Hòa Bình biết bẻ cong cán cân công lý để phục vụ cho lợi ích chính trị, và thực tế, ông đã leo lên đến Ủy viên Bộ Chính trị. Nhưng có vẻ khi đến vị trí này, ông Nguyễn Hòa Bình đang bị ông Nguyễn Phú Trọng ngó lơ. Thà ông Trọng tin tưởng một người phụ nữ còn hơn tin một người đàn ông như Nguyễn Hòa Bình.
Qua cách dùng người của ông Nguyễn Phú Trọng gần đây cho thấy, ông Trọng đang dùng người thiên về hướng an toàn. Ông thích dùng những người hiền lành dễ bảo, còn mẫu người có mưu đồ chính trị thâm hiểm như Nguyễn Hòa Bình e là ông Trọng không dám dùng.
Công bằng mà nói, so với ông Võ Văn Thưởng thì ông Nguyễn Hòa Bình già đời hơn, mưu mô hơn và thủ đoạn hơn. Vậy mà ông này không thể leo cao, trong khi ông Võ Văn Thưởng và bà Trương Thị Mai thì lại được ông Nguyễn Phú Trọng tin dùng. Cho nên, người Việt có câu rất hay, đó là “khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống”. Và ông Nguyễn Hòa Bình khôn thật, nhưng cuối cùng lại không được ông Trọng sủng ái bằng một người phụ nữ vốn không phải là người toan tính thâm sâu như Nguyễn Hòa Bình. Nếu ông Nguyễn Phú Trọng bứng thành công trụ khó bứng nhất hiện nay, thì có thể nói, lúc đó, người được ông Trọng nuôi để “nối nghiệp” sẽ là người hưởng lợi nhiều nhất.
Không biết ông Nguyễn Hòa Bình có được bố trí vị trí mới xứng đáng với Ủy viên Bộ Chính Trị hay không? Không biết liệu những ngày sắp tới, bà Trương Thị Mai có nhả ghế Trưởng ban Tổ chức Trung ương ra cho người khác hay không. Tuy nhiên, điều mà người ta có thể thấy rằng, ông Nguyễn Phú Trọng đang không tin tưởng nhiều nhân vật ngay trong Ban Bí thư của ông. Ông Trọng vốn là người kỹ tính và tính toán thâm sâu. Những ai đã thất sủng thì nên rút, nếu đòi hỏi có thể không tốt cho bản thân người đó.
Đứng gần ông Nguyễn Phú Trọng, tốt hơn hết đừng thể hiện cho ông Trọng thấy bản thân khôn ngoan và tính toán. Làm như thế, ông Trọng sẽ thấy bất an. Đinh Thế Huynh là một ví dụ, ông Huynh từng tỏ ra gần phương Tây trước khi ông này bị truất phế vì căn bệnh khó hiểu và “mất tích” sau đó. Chơi với ông Trọng là “làm bạn với cọp dữ”.
Thu Phương – Thoibao.de (Tổng hợp)