Link Video: https://youtu.be/fKe03gegoHA
Ngày 18/3, trang Tiếng Dân đăng bài bình luận về chính trị Việt Nam của Luật sư Đào Tăng Dực, một nhà quan sát chính trị sống tại Úc, bài viết với tựa đề “Võ Văn Thưởng, Đảng Cộng sản Việt Nam và chủ trương “thà mất nước còn hơn mất Đảng”.
Theo Luật sư Dực, chức vụ Chủ tịch nước, tương đương với nguyên thủ quốc gia, nhưng không phải chức vụ đứng đầu Chính phủ như Thủ tướng. Hiến Pháp 2013 cũng chia một số quyền hành pháp giới hạn cho Chủ tịch nước và chức vụ này không hẳn là hoàn toàn có tính biểu tượng. Ví dụ, Chủ tịch nước có quyền đề cử để Quốc hội bầu những vị trí quan trọng trong Chính phủ; có quyền phong chức, giáng chức các tướng lĩnh quân đội; và quan trọng nhất là quyền Thống lĩnh lực lượng vũ trang.
Tuy nhiên, theo Luật sư Dực, việc bầu chọn Võ Văn Thưởng không hề làm cho vận mệnh đất nước sáng sủa hơn. Bởi, Luật sư dẫn diễn văn nhậm chức của ông Thưởng, rằng ông: “Nhận thức sâu sắc rằng, vấn đề mang tính nguyên tắc có ý nghĩa sống còn, nền tảng vững chắc đối với đất nước ta, chế độ ta là phải kiên định vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh”.
Luật sư nhận xét, việc bám víu vô điều kiện vào chủ nghĩa Mác- Lênin chứng tỏ rằng Võ Văn Thưởng ngày nay không khác gì Nguyễn Văn Linh sau ngày ký kết Hiệp ước Thành Đô với Cộng sản Trung Quốc vào năm 1990, với ý thức rằng, thà mất nước còn hơn mất Đảng.
Theo Luật sư thì, đối với các đảng Cộng sản, khi có sự xung đột mang tính sự sống còn giữa quốc gia và đảng phái, thì quyền lợi và sự sống còn của đảng sẽ thắng còn tổ quốc thì sẽ diệt vong. Quy luật này áp dụng cho các đảng Cộng sản Liên Xô, Cộng sản Trung Quốc, Cộng sản Cuba, Đảng Lao Động Bắc Triều Tiên và dĩ nhiên là cả Đảng Cộng sản Việt Nam.
Luật sư liệt kê những bằng chứng cụ thể cho thấy, vì tính vị kỷ và khuynh hướng thà mất nước còn hơn mất Đảng của Cộng sản Việt Nam, đã làm cho dân tộc mất đi nhiều cơ hội lịch sử.
Cơ hội đầu tiên được kể đến là cơ hội cộng tác với các nhóm chính trị và xã hội khác vào năm 1945, vì họ đã cướp đi chính quyền từ tay Chính phủ Trần Trọng Kim. Các lực lượng này bao gồm: Việt Nam Quốc dân Đảng, Việt Nam Cách mệnh Đồng minh Hội, Đại Việt Quốc dân Đảng, Đệ Tứ Quốc tế Cộng sản và các nhóm tôn giáo như Việt Nam Dân Chủ Xã Hội Đảng của Đức Thầy Huỳnh Phú Sổ. Cộng sản Việt Nam vì quyền lợi vị kỷ của Đảng và vì vâng lời các quan thầy Liên Xô và Trung Quốc, đã thanh toán đẫm máu các đảng phái quốc gia, thay vì xây dựng một nền dân chủ đa nguyên chân chính cho Việt Nam.
Cơ hội thứ hai là vào năm 1954, sau trận chiến Điện Biên Phủ, mà theo Luật sư, đây là một cuộc chiến không cần xảy ra. Theo Luật sư, các chính đảng yêu nước từ hữu khuynh đến tả khuynh đều có thể góp sức đánh đuổi Thực dân Pháp và sẽ không có thảm họa chia cắt đất nước thành hai miền. Vì đây là giai đoạn các cường quốc thực dân thoái trào, nên nếu không có Đảng Cộng sản thì toàn thể lãnh thổ Việt Tộc, từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mau, cũng đã được trao trả độc lập, xây dựng một chế độ dân chủ đa đảng. Nếu như vậy thì ngày nay, dân tộc đã hóa rồng trên bầu trời Đông Á.
Cơ hội thứ ba là vào năm 1975, sau khi chiếm được miền Nam, một lần nữa, vì quyền lợi vị kỷ của Đảng, đắm chìm trong sự u mê ý thức hệ của Mác Lê, đã đánh mất cơ hội đại đoàn kết dân tộc như Tổng thống Abraham Lincoln của Hoa Kỳ đã làm hơn 100 về trước. Thay vào đó, chính sách trả thù, giết chóc, cải tạo … gây ra thảm họa vượt biên tìm tự do với hằng trăm ngàn người vùi thây trong lòng đại dương.
Cơ hội thứ tư mà Luật sư kể đến là vào năm 1990, sau khi Liên Xô sụp đổ, cũng vì chủ trương thà mất nước còn hơn mất Đảng, Cộng sản Việt Nam đã từ chối không gia nhập tiến trình dân chủ hóa như các quốc gia Đông Âu và Trung Á, mà chọn quy hàng Cộng sản Trung Quốc, hầu có điểm tựa về ý thức hệ tương lai, bán rẻ đất, biển và chủ quyền dân tộc.
Cơ hội thứ năm là khi Việt Nam gia nhập WTO. Cộng sản Trung Quốc gia nhập WTO vào năm 2001 và từ đó tiến bộ ngoạn mục, trở thành một cường quốc kinh tế. Luật sư cho biết, trước đó đã 10 năm, nhiều thành phần trí thức Việt Nam đã khuyến khích Đảng Cộng sản Việt Nam gia nhập. Tuy nhiên Đảng Cộng sản Trung Quốc đã ngăn chặn và hứa hẹn rằng: Buôn bán với Trung Quốc còn lợi nhuận gấp 10 lần buôn bán với Hoa Kỳ và các nước tư bản. Sau đó, Trung Quốc bất ngờ gia nhập WTO trước Việt Nam. Cộng sản Việt Nam thà mất nước về tay Trung Quốc còn hơn mất Đảng, đã bị đàn anh gạt gẫm, bán rẻ quyền lợi Tổ quốc.
Luật sư đánh giá, sự thăng chức Chủ tịch nước của Võ Văn Thưởng chỉ là sự tiếp nối của chủ trương phản quốc của Cộng sản Việt Nam. Đó là: “Thà mất nước còn hơn mất đảng” mà thôi.
Ý Nhi – Thoibao.de (Tổng hợp)
>>> Xe điện VinFast tự bốc cháy trong phòng trưng bày ở Đức
>>> Ngưu tầm ngưu, Tập đi thăm Putin
>>> Quản lý cấp cao nghỉ việc, ngày tàn của VinFast đang đến
Khách lại bị mất tiền trong tài khoản ngân hàng