Link Video: https://youtu.be/W4OeVdcswIY
Ngày 18/7, báo Tiếng Dân có bài “Tội ác lớn nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam thể hiện trong Hiến pháp 2013” của Luật sư Đào Tăng Dực từ nước Úc.
Theo đó, tác giả khẳng định, Đảng Cộng sản Việt Nam, qua các hiến pháp tiền thân của Hiến pháp 2013, cũng như qua bản Hiến pháp này, đã gây ra vô số tội ác đối với dân tộc.
Tuy nhiên, theo tác giả, câu hỏi của chúng ta nên đặt ra là, đâu là tội ác lớn lao nhất, thể hiện trong Hiến pháp của tập đoàn độc tài toàn trị này?
Theo quan điểm của tác giả thì: Tội ác lớn nhất trong Hiến pháp 2013 và một vài tiền thân của nó, là tước bỏ nghĩa đen và bình thường của những ý niệm và từ ngữ của hiến pháp.
Tác giả phân tích, trong hiến pháp, Đảng Cộng sản Việt Nam thường nhắc đến những ý niệm, hoặc từ, như: “nhân dân”, “tối cao”, “nhân dân làm chủ” “quyền tự do bầu cử”, “chế độ cộng hòa”, quyền sở hữu đất đai “thuộc về toàn dân” v.v… Tuy nhiên, những ý niệm hoặc các cụm từ này đã bị tước bỏ nghĩa đen, bị tước đoạt ý nghĩa chân thực của chúng.
Trên thực tế, các định chế này là quân đội của Đảng và công an của Đảng. Các định chế này chưa bao giờ thuộc về nhân dân. Chúng là những công cụ để kiểm soát và đàn áp nhân dân.
Trong Hiến pháp này, khi Đảng Cộng sản nói “Hội đồng Nhân dân”, thì các hội đồng này thực sự không phải do dân bầu lên, những hội đồng này thực sự là của Đảng.
Trong Hiến pháp này, khi Đảng Cộng sản nói “Tòa án Nhân dân Tối cao” hoặc “Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao”, thì những định chế này không thật sự tối cao, mà là những thuộc cấp tuân lệnh của Đảng.
Trong Hiến pháp này, khi Đảng Cộng sản nói “quyền làm chủ của nhân dân”, thì điều ngược lại hoàn toàn đúng. Từ này có nghĩa chính xác là “sự nô lệ của nhân dân”, bởi vì, toàn dân Việt là nô lệ của Đảng, sống dưới một nhà nước công an trị, nơi mà nạn khủng bố cấp bậc nhà nước được chính quyền chủ trương trắng trợn.
Trong Hiến pháp này, “Mặt trận Tổ quốc” không hề liên hệ gì đến tổ quốc của chúng ta như một dân tộc, mà hoàn toàn liên hệ đến Xã hội Chủ nghĩa, trong đó, các tín đồ thề thốt sẽ xây dựng Chủ nghĩa Cộng sản quốc tế, nơi đó tổ quốc chúng ta sẽ bị hủy diệt.
Tác giả đặt câu hỏi kế tiếp là, tuy lịch sử chứng minh rằng Đảng Cộng sản Việt Nam có thể nói nôm na là “đứa con quái thai đẻ ngược” của mẹ Việt Nam, và bản chất gian dối ngươc ngạo thì ai cũng biết. Nhưng tại sao tước bỏ nghĩa đen và bình thường của những từ ngữ, lại là tội ác lớn lao nhất trong các tội ác kinh tởm của Cộng sản Việt Nam?
Tác giả nhận định, muốn hiểu lời luận tội này, chúng ta phải ý thức được vai trò của các nền văn hóa từ Đông sang Tây của nhân loại. Hầu như mất văn hóa là mất tất cả đối với mọi dân tộc trên trái đất.
Tác giả dẫn lập luận của Nho giáo rằng, trừ phi ngôn từ phù hợp với thực tại phản ánh trong nghĩa đen của nó, thì trách nhiệm đúng không thể trao được cho cá nhân có khả năng (định phận), tình trạng hỗn loạn xã hội sẽ xảy ra và lý tưởng Thái Hòa quan trọng sẽ không bao giờ đạt được.
Các nhà Nho cho rằng, cha phải ra cha và hành xử theo trách nhiệm người cha, con phải ra con và hành xử theo trách nhiệm con, và cứ như thế, đối với người mẹ, người chồng, người vợ, quan lại, ngay cả hoàng đế và tất cả mọi người. Kết quả thái bình thịnh trị sẽ đến với quốc gia và toàn thiên hạ.
Tương tự, tác giả dẫn Kinh Tân ước của Thiên Chúa giáo, Đức Chúa Jesus nói:
“Nếu các người tin lời nói của ta, nếu là đệ tử của ta, các người sẽ biết sự thật và sự thật sẽ đem lại tự do cho các người.”
Điều này có nghĩa là, lời nói, hay từ ngữ, phải phản ánh sự thật trong nghĩa đen của nó, lúc đó chân lý mới thể hiện và đem lại tự do cho con người.
Tác giả cảm thán, tiếc thay cho hai nền văn hóa truyền thống của chúng ta, trật tự thế giới của Lenin là phản đề của các truyền thống này.
Lenin hủy diệt tất cả mọi bảng giá trị tư sản trưởng giả của các nền dân chủ, mọi giá trị đạo đức Do Thái – Cơ Đốc Giáo và cướp đi những thực chất nội tại của các bản giá trị này.
Khi luận đề Mác – Lê được du nhập vào miền Đông Á, nền văn hóa truyền thống Nho giáo trở thành mục tiêu của tác động tiêu hủy diệt tương tự.
Tác giả tiếp tục phân tích, những từ và ý niệm nền tảng đã mất đi ý nghĩa chân thực dưới sự cai trị của Đảng Cộng sản Việt Nam và những hậu quả mang tính hủy diệt vô cùng sâu xa. Hậu quả sâu xa không phải chỉ vì hủy diệt cấu trúc chính trị. Sự hủy diệt cấu trúc luân lý của xã hội sâu xa hơn nhiều.
Không có gì đáng ngạc nhiên tại sao tiêu chuẩn luân lý Việt Nam bị suy vi cùng cực và tham nhũng tràn lan trong xã hội, cũng như chính quyền.
Tác giả đặt câu hỏi trọng tâm: Trong tình huống như thế chúng ta phải làm gì?
Và tác giả nêu quan điểm, chúng ta phải ý thức được tầm mức quan trọng đích thực của tội ác này và hạ quyết tâm phục hồi ngôn ngữ sử dụng trong hiến pháp dân chủ tương lai, thực chất và sự tôn nghiêm của ngôn ngữ.
Chúng ta bảo đảm rằng, ngôn ngữ sử dụng sẽ thể hiện ý nghĩa chân thực, như đã thể hiện trong hai nền văn hóa truyền thống Đông – Tây, hầu tái tạo niềm tin trong xã hội, không những chỉ trên phương diện chính trị, mà căn bản hơn nữa, trong cấu trúc nội tâm văn hóa và đạo đức của toàn dân.
Quang Minh – Thoibao.de (Tổng hợp)
>>> Qua hai vụ đại án, Đảng không còn lý lẽ để bào chữa nữa
>>> Lật tẩy tham nhũng trong vụ án “Chuyến bay giải cứu”
>>> Cựu điều tra viên tố cáo “vi phạm tố tụng”
>>> Vụ án “chuyến bay giải cứu” trình diễn một “vở kịch” về một xã hội hỗn loạn và rạn nứt
Vụ chuyến bay giải cứu: Quan chức tống tiền doanh nghiệp